![]() |
Những khung cửa sổ xanh cũ kỹ, hoa giấy bung nở và mạng dây điện chằng chịt trên mái hiên – bức họa sống động của phố phường Hà Nội, nơi ký ức quá khứ giao hòa với hơi thở đô thị hiện đại. Ảnh: Thành Đạt. |
LTS: Trong Hội nghị sơ kết giữa nhiệm kỳ Chương trình 06/CTr-TU của Thành ủy về “Phát triển văn hóa, nâng cao chất lượng nguồn nhân lực, xây dựng người Hà Nội thanh lịch, văn minh” giai đoạn 2021 - 2025, đồng chí Nguyễn Văn Phong - Phó Bí thư Thành ủy đã nhận định: “Vẫn chưa có nhiều tác phẩm văn học nghệ thuật có giá trị cao, tạo dấu ấn về tư tưởng và nghệ thuật của Thủ đô”. Văn học không chỉ là tiếng vọng ký ức mà còn là tiếng nói của hiện tại và định hướng cho tương lai. Để Hà Nội thanh lịch không chỉ trong trang sách mà còn hiện dòng diện trong từng hành vi của đời sống đô thị hôm nay, văn học cần được khơi trở lại – với tâm huyết, trách nhiệm và tình yêu của cả người viết lẫn người đọc. Đó là lí do Ấn phẩm Pháp luật & Xã hội - Báo Kinh tế và Đô thị thực hiện loạt bài: Để Hà Nội thanh lịch không chỉ là tiếng vọng ký ức trong trang sách
Hà Nội - dòng chảy văn chương xuyên thế kỷ
![]() |
Tái hiện đám cưới thời "ông bà anh" tại không gian "Hà Nội - Chạm miền ký ức". Ảnh: Hồng Nhung |
Hà Nội luôn là nguồn cảm hứng cho văn chương Việt Nam từ đầu thế kỷ XX đến nay. Cảnh sắc Hà Nội đầu thế kỷ XX đã gợi cảm hứng mạnh mẽ cho Thạch Lam. Trong Hà Nội băm sáu phố phường, từng góc ngõ ẩm ướt sương sớm, mái ngói rêu phong, hàng cây nghiêng bóng làm nên bức tranh trầm lặng không thể nhầm lẫn. Giữa những trang viết ngắn, ông để lại ấn tượng về hồn phố giàu chất hoài niệm. Còn với Nguyễn Tuân, ông chọn góc nhìn văn hóa – nghệ thuật, men theo những giai thoại hiếm có, dẫn dắt người đọc vào lớp ngần ngừ của Thủ đô kinh kỳ qua tác phẩm Một chuyến đi. Vũ Bằng thì dành trọn vẹn ký ức cho tháng mười hai Hà Nội, cho hương cốm đầu mùa, cho mùi hoa sữa liêu xiêu trong gió, kết thành hành trang vô giá trong Thương nhớ mười hai.
Chuyển giao sang thế kỷ XXI, nhiều lối viết mới được hình thành. Nguyễn Trương Quý khắc họa đời sống giải trí đô thị những năm trước và sau 1954 qua du khảo Một thời Hà Nội hát – Tim cũng không ngờ làm nên lời ca (2018). Đỗ Phấn lại dùng con chữ làm bản đồ thị dân, ghi lại từng quán nước, gánh hàng rong, mái hiên vỉa hè qua bốn tập tản văn – nơi đời sống giao thoa, ký ức cá nhân hòa quyện ký ức tập thể. Uông Triều dấn thân vào lịch sử, đặt Hà Nội hôm nay bên cạnh những dấu tích thời phong kiến, thời Pháp thuộc, thời kháng chiến, cấu thành bức tranh toàn diện mang tên Hà Nội những mùa cổ điển.
![]() |
Tái hiện đám cưới thời "ông bà anh" tại không gian "Hà Nội - Chạm miền ký ức". Ảnh: Hồng Nhung |
Qua nhiều thế hệ, Hà Nội vẫn hiện hữu trong văn chương với những góc nhìn hiện đại hơn. Uông Triều lại đan xen lịch sử và đời sống đương đại trong tiểu thuyết Hà Nội những mùa cổ điển (NXB Văn học, 2024). Tác phẩm này kết hợp câu chuyện cá nhân với các dấu tích thời phong kiến, thời Pháp thuộc, thời kháng chiến, đem đến góc nhìn đa chiều cho Thủ đô.
Bên cạnh đó, những tác phẩm biên khảo về Hà Nội của các tác giả như Nguyễn Khải và Hoàng Đạo Thúy cũng được đánh giá cao. Ví dụ, truyện ngắn Một người Hà Nội (1990) của Nguyễn Khải đã khắc họa một phụ nữ Hà Nội gốc “cô Hiền” như hình ảnh tinh túy, đại diện cho “hồn thiêng” ngàn năm văn hiến của Hà Nội. Còn tập ký Phố phường Hà Nội xưa (2015) của Hoàng Đạo Thúy ghi chép phong tục và lịch sử Thủ đô, với lời nhận xét rằng đây là những “chuyện muôn năm cũ” cần được kể lại để hiểu rõ giá trị văn hóa của đất Hà Nội.
![]() |
Xe xích lô chở nhà trai đi ăn hỏi trên phố cổ Hà Nội. Ảnh: Khánh Huy |
Các tác phẩm trên tạo nên một di sản văn chương Hà Nội muôn màu. Cổ điển hay hiện đại, ký ức hay hiện thực, mỗi tác phẩm bổ sung lớp đa chiều cho bức tranh văn học Thủ đô. Nguồn cảm hứng vẫn tuôn trào, con người vẫn lên tiếng làm sống lại Hà Nội trên trang giấy.
Thực trạng văn học Hà Nội hiện đại
![]() |
Làng cổ Cự Đà - bộ bảo tàng kiến trúc sống ven đô. Ảnh: Khánh Huy |
Tại Hội nghị Tổng kết Chương trình số 06-CTr/TU giai đoạn 2021-2025 tổ chức ngày 28/3/2025, Phó Bí thư Thường trực Thành ủy Hà Nội Nguyễn Văn Phong khẳng định: “Chương trình số 06 đã góp phần xây dựng môi trường văn hóa lành mạnh, nâng cao chất lượng nguồn nhân lực, xây dựng người Hà Nội thanh lịch, văn minh, tạo nền tảng vững chắc cho sự phát triển Thủ đô”. Thực tế này gắn với tốc độ đô thị hóa cao, nhiều khu phố cũ san thành tòa nhà mới, cảnh quan biến chuyển nhanh. Thiếu đi những di sản cư trú, đường sá thay đổi chóng mặt khiến người viết gặp khó trong việc giữ lại chất Hà Nội truyền thống.
PGS. TS Ngô Văn Giá từng nhận định: “Trong việc khai thác các đề tài văn học về Hà Nội, hiện rất ít tác giả chuyên tâm đóng góp, thành tựu cũng chưa thực sự nổi bật như các cây bút lớn trước kia. Các điểm nhìn ngày nay bị phân hóa, khó hình thành dòng văn học Hà Nội rõ rệt”. Theo ông, các cây bút trẻ dễ bị cuốn theo nội dung ngắn, nhanh trên mạng xã hội nên khó giữ được chiều sâu và dấu ấn riêng. Dòng văn học Hà Nội vì thế ngày càng loãng, thiếu cá tính. Để khơi dậy mạch nguồn này, nhà văn cần bản lĩnh trong cách tiếp cận và ngôn ngữ thể hiện.
![]() |
Hà Nội những ngày rợp bóng cờ Tổ quốc. Ảnh: Khánh Huy |
Văn chương Hà Nội không cần tô hồng, không nên né tránh những ngổn ngang thực tại. Người viết cần trở thành phóng viên của cuộc sống, ghi chép bằng giác quan – mùi rơm khô nơi góc chợ Long Biên, vị mặn mòi của xà phòng trên tay những cụ già chải tóc bên hồ Gươm, âm hưởng của tiếng chuông chùa trong ngõ yên tĩnh.
Khi ngôn ngữ đủ loại lên tiếng, khi trải nghiệm được kể bằng giọng điệu riêng, Hà Nội sẽ mãi không cạn mạch văn chương. Người viết có thể dùng bút pháp phóng túng trong tản văn, lối kể chắt chiu trong truyện ngắn, hoặc phương pháp kết hợp hình ảnh – âm thanh – ký họa để tạo sức nặng nghệ thuật.
Mạch nguồn bất tận ấy đòi hỏi người viết có bản lĩnh chống lại áp lực thị trường. Chỉ khi dám dành thời gian quan sát, dám thử nghiệm cấu trúc và ngôn từ, dám phản biện thực tại, văn học Hà Nội mới khởi sắc. Giữa những tòa cao ốc, giữa âm thanh xe cộ ầm ĩ, vẫn tồn tại những góc yên bình chờ được ghi lại – một khoảng sân trường cũ, một khu tập thể rêu phong, một hè phố quán cóc.
Chừng nào người viết không ngừng lắng nghe Thủ đô chuyển mình, không ngại khám phá mọi khía cạnh đời sống, không để ký ức và hiện thực đánh mất nhau, chừng đó Hà Nội vẫn giữ vẹn nguyên mạch nguồn văn chương. Thành phố này, dù thay da đổi thịt, vẫn chờ những trang viết đủ sâu, đủ mới khắc hoạ trọn vẹn linh hồn Thủ đô.
![]() | Bình yên trong phố thị! Giữa những vội vã của cuộc sống, có đôi lúc ta thấy phố thị thật ồn ào, thấy mình lạc lõng giữa sự chuyển dịch ... |
Thái Phương - Minh Đức
Đường dẫn bài viết: https://phapluatxahoi.kinhtedothi.vn/bai-1-ha-noi-van-la-mach-nguon-cam-hung-van-chuong-426551.html
In bài viếtBản quyền thuộc về "Pháp Luật và Xã hội - Chuyên trang của Báo Kinh tế & Đô thị", chỉ được dẫn nguồn khi có thỏa thuận bằng văn bản.