Khi cơm mưa tưới mát tâm hồn!
Theo dõi Pháp luật & Xã hội trên![]() |
Ảnh minh họa. |
Chính Hạ, khi nắng vàng rải khắp các con phố, len lỏi qua từng kẽ lá, dát ánh sáng lên mái ngói cũ kỹ của những ngôi nhà cổ. Cái nắng oi ả đến nghẹt thở, tưởng chừng như thiêu đốt từng nhịp thở, nhưng rồi chỉ một cơn mưa rào chợt đến là đủ để làm dịu lại tất cả, như điểm tô thêm cho sắc xanh từ những hàng cây rợp bóng trên đường.
Hà Nội mùa này lạ lắm đang nắng chang chang, chỉ một khoảnh khắc sau, trời đã xám lại và mưa ào đến như trút. Nhưng chính những cơn mưa vội ấy lại như tiếng thở dài đầy yêu thương của đất trời, xoa dịu lòng người sau bao mệt nhoài. Gần đây, cứ mỗi buổi chiều thi thoảng lại có cơn mưa bất chợt ào đến. Nhìn ra khung cửa sổ nơi góc phòng làm việc, nhìn những giọt mưa lặng lẽ rơi, hòa vào ánh đèn vàng mở ảo của đường phố, tôi bỗng thấy mình thêm yêu những buổi chiều ngồi làm việc bên khung cửa sổ, lặng lẽ ngắm nhìn từng cơm mưa trút xuống, tưới mát cây hoa giấy ngoài ban công, chợt thấy lòng mình mênh mông, thêm chút dịu nhẹ...
Cơn mưa không chỉ gột rửa bụi bặm, thanh mát tâm hồn, thư giãn về mặt cảm xúc mà còn làm tươi mới cả những ký ức của ngày hôm qua. Tôi nhớ lại tuổi thơ, nhớ cái cảm giác chạy tung tăng trong mưa, chẳng màng ướt áo, chẳng sợ ốm chỉ là đang hòa vào từng cơn mưa, đắm chìm trong những cảm giác được xoa dịu. Lớn lên, mưa trở thành bản nhạc quen thuộc, lúc rộn rã, lúc trầm ngâm, có lúc lại khiến ta thổn thức vì một nỗi nhớ chẳng gọi được thành tên.
Dẫu có trưởng thành, bận rộn và đôi khi lạc lối giữa cuộc sống xô bồ, chỉ cần một buổi chiều mưa rơi, một bản nhạc ngân vang giữa căn phòng với những ca từ : “Cơn mưa rơi tưới mát tâm hồn/Nhẹ nhàng và cơn mưa như đang tái sinh ta/Cơn mưa mang em đến bên đời/Dịu dàng và sau cơn mưa tim cũng nở hoa/Bầu trời xanh đến lạ, nắng tưới lên hàng lá non”… cũng đủ khiến tôi rung động và như lời nhắc nhớ rằng: trái tim mình vẫn mềm mại và mong manh, vẫn cần những khoảng lặng, một hơi thở dịu dàng của thiên nhiên, để xua tan những mệt mỏi áp lực của cuộc sống. Để thấy ở một góc nào đó, mùa Hè của Hà Nội thơ mộng, thật đáng sống biết bao. Tôi dẫu bao tuổi vẫn yêu và bị quyễn rủ bởi những cơn mưa!
Và tôi nhận ra dù mỗi người có đang bị cuốn vào cuộc mưu sinh với bao lo toan cuộc sống và có lúc người ta dường như quên mất mình là ai, thích gì. Vậy mà chỉ cần bất chợt một cơn mưa, chậm lại một chút thôi, có thể chúng ta mới nhận ra dẫu có trưởng thành, có bản lĩnh đến đâu thì thẳm sâu trong trái tim mỗi người vẫn có những giây phút mong manh như ngày hôm qua, vẫn luôn yêu thích những điều nhẹ nhàng và dịu dàng trong cuộc sống còn nhiều chông chênh.
Mùa Hạ không chỉ được cảm nhận bằng sắc xanh của cây cối, của nhiều loại trái cây cùng hương thơm của sen thoảng trong gió mà còn bằng những cơn mưa bất chợt, như tưới mát tâm hồn mỗi người... Và Hà Nội dẫu có thay đổi từng ngày, vẫn luôn giữ cho tôi một góc riêng - nơi ký ức mùa Hạ như một giấc mơ đẹp không bao giờ tàn.
![]() | Khúc hát mùa Hạ |
![]() | Thong dong gánh Hè mát lành |
![]() | Mùa nhớ... |

Pháp luật và Xã hội
Mở Zalo, bấm quét QR để quét và xem trên điện thoại